K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

19 tháng 9 2020

1. Câu trả lời tình yêu

Nếu trẻ còn quá nhỏ, không cần phải giải thích 1 cách chi tiết và khoa học, thay vì thế, hãy nói theo cách này: "Cha và mẹ của con yêu nhau, chúng ta kết hôn, và sau đó con được sinh ra!".

2. Câu trả lời khai sáng

Thái độ của cha mẹ đối với giáo dục giới tính quyết định thái độ chấp nhận của trẻ. Nếu trẻ lớn hơn một chút, cha mẹ nên trả lời tích cực, thẳng thắn và đúng đắn.

Cố gắng sử dụng những ngôn ngữ dễ hiểu cho trẻ. Nếu sự tò mò của con bạn sâu sắc hơn, hãy thật kiên nhẫn để giải thích cho con.

3. Câu trả lời liên tưởng

Cách đơn giản cha mẹ có thể áp dụng, tức là thông qua những sự vật, sự việc thực tế để gợi mở sự việc. Ví dụ, cha mẹ có thể đưa con đi khám cho mèo cưng đang mang thai.

Khi nhìn những hình ảnh siêu âm, mẹ sẽ so sánh với bản thân: "Khi xưa con trong bụng mẹ như mèo con trong bụng mèo mẹ đấy!".

Hoặc đơn giản hơn, cha mẹ mua cho con một đĩa về thế giới động vật, sau đó bật lên xem cùng con. Khi tới đoạn con vật đó giao phối, mang bầu, sinh con, mẹ hãy bảo: “Bố và mẹ cũng gặp nhau, yêu nhau, sau đó mẹ mang bầu và sinh ra con".

8 tháng 2 2022

con của ông tóc xám bị ông đi đén chỗ cô gái tóc vàng và cô gái tóc vàng yêu cô gái của ông tóc xám sau đó cô gái tóc xám thích bố cô và họ cưới nhau sau dó có hai người già vẫy tay chào và họ vừa nhảy vừa chayj sau đó cô gái áo đỏ kiss chú áo xanh và sau đó lấy bình sữa và nhảy múa rồi đi , tiếp ông già thấy cô gái áo đỏ có bình sữa và sau dó tất cả mn đều về chung nhà sống với nhau . 

15 tháng 2 2022

trời ạ! sao cái gì mà dài thế

27 tháng 1 2022

ui khó thế chị học lớp 4 mà ko giải được cơ mà 

27 tháng 1 2022

chị kết bạn với em được ko

24 tháng 1 2021

Ko hiểu j hết "trơn" :>

24 tháng 1 2021

Ko hiểu j hết "trơn" :>

"trơn" lắm hả :>

t hiểu nhưng t trong soáng nên t ko nói:>

31 tháng 1 2021

“Sinh con ra trong bao nhiêu khó nhọc, mẹ yêu thương con hơn yêu cuộc sống”

Mỗi lần nghe lời bài hát em chỉ muốn chạy thật nhanh đến bên mẹ ôm chầm lấy mẹ, thơm lên má lên trán mẹ, cảm ơn mẹ đã sinh ra và yêu thương em.

Mẹ em năm nay đã ba mươi tuổi nhưng ai cũng nói trông mẹ trẻ như ngoài hai mươi. Dáng người mẹ dong dỏng cao, làn da mẹ trắng nõn như da em bé. Mẹ có khuôn mặt trái xoan, nhỏ nhắn. Nổi bật trên khuôn mặt ấy là đôi mắt như biết nói, đen láy, mỗi khi mẹ cười đôi mắt ấy lại lấp lánh lạ thường. Ai cũng bảo em có đôi mắt rất giống mẹ khiến em rất tự hào. Mũi mẹ cao, thẳng, là mũi dọc dừa. Đôi môi mẹ không dùng son bao giờ nhưng luôn có màu hồng tự nhiên rất tươi.

Mỗi khi mẹ cười, hàm răng trắng muốt lộ ra trông rất đẹp. Mẹ thích để tóc ngắn ngang vai nhuộm màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung. Thường thì mẹ nội trợ ở nhà, mẹ mặc một bộ đồ ở nhà rất đơn giản, đến khi đi tiệc mẹ hay thích mặc những chiếc váy liền có màu trắng hoặc xanh. Mẹ bảo mẹ rất thích hai màu này nên quần áo của mẹ đa phần đều là màu như vậy. Mẹ em nấu ăn rất ngon, bố luôn nói là bố thích về nhà ăn hơn là ăn với khách ở bên ngoài vì đồ mà mẹ nấu còn ngon hơn ở nhà hàng.

Bữa sáng mẹ cũng dậy sớm để chuẩn bị cho cả nhà để cả nhà có một bữa dinh dưỡng nạp năng lượng cho ngày mới. Thỉnh thoảng, khi rảnh rỗi, mẹ còn dạy em biết cách nấu ăn nhưng có lẽ còn phải học nhiều em mới nấu được ngon như mẹ. Ở lớp em có cô giáo dạy bảo học hành, ở nhà, ẹm chính là cô giáo của em. Mẹ có một giọng nói dịu dàng truyền cảm, mỗi khi mẹ dạy em đọc bài em đều cảm thấy rất thích thú vì mỗi bài đọc qua giọng đọc của mẹ đều trở nên hay về dễ hiểu lạ thường làm cho em bị cuốn vào bài giảng ngay lập tức.

Đôi tay mẹ mũm mĩm, trắng ngần với những ngón tay búp măng. Đôi bàn tay ấy đã ân cần chải tóc cho em mỗi ngày, cầm tay em dạy em tập viết, đôi bàn tay chăm em ốm, nấu cơm cho em ăn,…Em yêu lắm đôi bàn tay mẹ. Mẹ vì em đã hi sinh rất nhiều, thanh xuân của mẹ đã dồn hết cho em, tình yêu mẹ đã đặt hết lên em, biết điều đó, em biết rằng mình không thể làm mẹ thất vọng.

Em rất yêu mẹ, trong trái tim em mẹ là tất cả, không ai có thể thay thế. Em tự hứa với lòng phải học thật giỏi, thật chăm ngoan để mẹ vui lòng.

Em tham khảo :

 

Đi khắp thế gian ko ai tốt bằng mẹ 

Gánh nặng cuộc đời ko ai khổ bằng cha 

Nước biển mênh mông ko đong đầy tình mẹ 

Mây trời lồng lộng phủ kín công cha .

Trên cuộc đời này ai ai cũng được lớn lên trong vòng tay yêu thương của mẹ hay những lời dạy dỗ chăm sóc của cha và lời ru ầu ơ ... dịu ngọt của bà .Tôi cũng vậy , mẹ là người quan tâm , chia sẻ với tôi như một người bạn thân thiết , dành hết tình cảm cho con của mình . Đối với tôi , mẹ là người tuyệt vời nhất trong lòng tôi . 

Mẹ năm nay đã gần bốn mươi tuổi . Tuy cái tuổi ấy ko còn trẻ trung như trước nữa nhưng mẹ vẫn là người xinh đẹp và duyên dáng nhất . Trong gia đình , mẹ là người quán xuyến hết mọi công việc nhà đến nổi mẹ ko có thời gian nghỉ ngơi nhưng ko bao giời mẹ than vãn dù chỉ một lời .

Mẹ tôi có thân hình cân đối , dáng người ko cao lắm . Làn da ko còn trắng trẻo nữa mà đã ngăm ngăm đen vì mẹ đã nuôi tôi khôn lớn trưởng thành . Trên khuôn mặt phúc hậu , để lộ vần tráng cao cho biết dự thông minh , nhanh nhẹn , tháo vát . Đôi mắt to hiền dịu chính là đặc điểm nổi bật nhất trên khuôn mặt . Nó luôn nhìn tôi với tất cả tình yêu thương vô bờ bến mà mẹ đã dành cho tặng cho tôi . Ẩn sau trên khóe mi cong vuốt ấy là những âu lo , phiền muộn luôn nghĩ về con cái . Mũi mẹ cao thẳng là mũi cao cọc dừa . Đôi môi căng mọng ko bao giời dùng son mà vẫn tươi như một đóa hoa hồng rực rỡ . Mỗi khi mẹ cười hầm răng trắng muốt lộ ra trông rất đẹp . Bàn tay ấy , luôn dẫn giắc chúng tôi từ những bước đi chập chững đầu đời , chứa chan tình thương bao la rộng lớn . Mỗi khi rãnh rỗi tôi thường rửa tay cho mẹ bằng nước ấm , nhìn kĩ thấy những vết nức nẻ , chai sạm thậm chí là những vết bầm chưa khỏi . Mẹ có mái tóc ngắn mái màu hạt dẻ . Tôi rất thích sờ lên mái tóc của mẹ hay hít mùi hương quen thuộc . Đó là mùi hương thơm thoang thoãng , dịu nhẹ . Sở thích của mẹ chính là mang những bộ áo đơn giản giúp mẹ làm việc dễ dàng và thuận lợi . Đến tiệc , váy xanh hoặc áo rin đen là mẹ thích mang nhất .

Mẹ là người rất tốt bụng và biết cánh ăn nói . Mẹ luôn làm diều tốt dành hết tình cảm cho con của mình nhưng ko vì thế mẹ ko nghiêm khắc với chúng tôi . Mỗi khi có quà biếu từ que lên , mẹ luôn chia sẽ cho bà con làng xóm , mẹ nói rằng '' Chúng ta ko được nên ích kỉ mà phải chia ngọt sẻ bùi cho nhau thì chúng ta mới làm người tốt trong cuộc sống '' Mẹ luôn quan tâm yêu thương chị em tôi , mỗi tối mẹ thường ngồi bên cạnh chỉ cho tôi bài tập từng li từng tí . Đôi mắt ấy như đưa con chữ vào đầu vào đầu tôi . Những nét chữ nắn nót , tỉ mỉ được ghi trên vở như chính bản thân của mẹ . Qủa thật đúng vậy nét chữ , nét người '' Tôi sẽ luôn cố gắng viết chữ thật đẹp để được giống mẹ của mình . Mẹ có một lối sống vô cùng phổ biến chính là chính là chỉnh chu  và rất ưa sạch sẽ . Mỗi khi có ai đến tham hay đến chơi mẹ thường dọn dẹp rất gọn gàng đến nổi còn ko dính một chút bụi nào cả . Hể có rác trên bàn tôi , mẹ thường nhắc nhở và tìm những mẹo hay giúp gia đình mình luôn luôn sạch sẽ .

Mẹ tôi là người tuyệt vời nhất . Tôi rất tự hào vì là con của mẹ . Trong trái tim mẹ như một cô tiên giáng trần xuống để chăm sóc và che trở tôi . Tôi xin tự hứa sẽ học thật giỏi , để mai sau xây dụng đất nước như lời dạy của mẹ .  

11 tháng 1 2020

1) Chỉ đút vào lỗ kim
2) 1 ly nước đổ vào 1 ly nước = 1 ly nước 
  => 1 + 1 = 1
3)Vì toán học được dặt ra để thách thức những con mắt cận ( mù ) 
Nếu ko cận (mù) thì sao ko giải để biết là bạn có con mắt thường
4) Tại có biết face là j đâu mà yêu ?

13 tháng 1 2020

toàn hỏi cái tào nao bí đao

20 tháng 5 2019

Đôi khi ta tự hỏi, vì sao mình có mặt trên cõi đời này? Không xấu, không đẹp, không tài năng xuất chúng và cũng chẳng có gì nổi bật. Tóm lại mặt trời vẫn sáng, trái đất vẫn quay nếu thiếu mình, phải vậy không?

         Thế thì bạn nhầm rồi! Tôi nghĩ mỗi người sinh ra trên đời đều vì một ý nghĩa rất đặc biệt mà không ai có thể thay thế được – bạn và tôi cũng vậy.

         Người mẹ tồn tại vì đứa con của mình, bác sĩ tồn tại vì những bệnh nhân của ông. Và những người bình thường vô danh nhất cũng tồn tại vì những ai yêu thương  họ.

         Hãy nhớ đến ba mẹ mình – bạn sinh ra để nhận và đáp lại tình yêu thương từ ba mẹ!

         Hãy nhớ đến cô bạn thân nhất – bạn sinh ra để lắng nghe những bí mật và làm đôi vai an ủi mỗi khi cô ấy khóc.

         Hãy nhớ đến cậu bạn đặc biệt của mình – cậu ấy sẽ chứng minh cho câu:”Với thế giới này, bạn chỉ là một người, nhưng với một người, bạn là cả thế giới”.

         Khỏe mạnh hay ốm yếu, thành công hay thất bại, đối với bạn bè, người thân, những người yêu mến bạn, bạn vẫn thật cần thiết. Giá trị của bạn là ở chính con người bạn. Bạn thật đặc biệt, hãy luôn nhắc mình nhớ điều đó. Đừng ngồi đếm những nỗi buồn mà hãy thử đếm xem bạn đã bao lần được hạnh phúc. Đừng cố làm nổi bật những gì không thuộc về bạn, đừng ngồi trong phòng một mình rồi tự  hỏi”Mình có quan trọng không? Mình sinh ra để làm gì?”. Nếu muốn tìm giá trị thật sự của mình, bạn sẽ thấy nó trong trái  tim những người bạn thương yêu nhất….

         Đường đời vốn không trơn tru, bằng phẳng, ai đi mà không vấp ngã một đôi lần, cả tôi cũng thế, tôi cũng đã từng vấp ngã, đã từng nếm cái cảm giác đau xem nó ra sao? Nhiều lúc, đứng trước một khó khăn, tôi lại e ngại, tôi thấy mình không đủ sức để làm việc ấy. Nhưng gia đình, thầy cô, bè bạn, những người mà tôi yêu quý, họ vẫn bên cạnh tôi, động viên tôi giúp tôi tin tưởng vào bản thân mình hơn.

         Những gì tôi viết lên đây là những lời tôi muốn gửi đến các bạn. Tôi biết, không phải ai trong các bạn cũng bản lĩnh  , cũng đầy niềm tin vào chính mình.

         Chúng ta có thể bị đánh gục, bị giày xéo bởi những quyết định sai lầm, những tình huống “đen đủi” bật chợt hiện ra khiến chúng ta cảm thấy dường như mình chẳng còn giá trị. Nhưng dù điều gì xảy ra hoặc sẽ xảy ra, bạn hãy luôn nhớ rằng bản thân bạn thật đáng quý và giá trị ấy sẽ còn mãi mãi, không bao giờ mất đi. Hãy nhớ lấy điều ấy, bạn nhé!

20 tháng 5 2019

"Chỉ là câu hỏi đơn giản, nhưng có bao giờ bạn tự trả lời cho chính mình với câu hỏi "Bạn sinh ra để làm gì?"

Tạo hóa quả là điều kì diệu, và có lẽ điều kì diệu nhất trong cuộc sống này chính là thời gian. Mọi vật đều có thể tính được tương đối nhưng thời gian là thứ tuyệt đối. Tuần hoàn cuộc sống đã được đo bằng chính thứ kì diệu ấy. Thời gian mang lại tất cả cho bạn: sức khỏe, tiền bạc, gia đình, bạn bè,tình yêu,...và cũng lấy mất của bạn tất cả. Có bao giờ bạn hỏi rằng: "Mình sinh ra trên Trái Đất này là để làm gì?". Tôi dám chắc rằng ai trong chúng ta cũng đã từng hỏi câu hỏi này ít nhất một lần trong đời. Ở mỗi khoảng thời gian khác nhau, câu hỏi, câu trà lời và đối tượng cũng sẽ khác nhau. 

Khi còn là một đứa trẻ, bạn thường hỏi những người lớn xung quanh, nhất là ba mẹ bạn rằng: "Sao ba mẹ lại sinh ra con mà không phải bất kì đứa trẻ nào khác nhỉ?". Lúc đó, bạn thường nhận được câu trả lời cùng với nụ cười vui vẻ, đôi khi là bộc phát cười vì câu hỏi ngớ ngẩn của bạn là " Ba mẹ cũng không biết nữa, nhưng chắc vì Chúa đã thấy được sự khấn nguyện của chúng ta nên đã ban con cho chúng ta, con yêu ạ!" hoặc là một câu nói đùa giỡn "Không biết nữa, chắc do oan nghiệp kiếp trước nên mới vào nhà này đấy!". Dù thế nào, cha mẹ hoặc người lớn họ cũng không biết và chằng thể trả lời thỏa mãn được sự tò mò của bạn cho câu hỏi trên, và rồi bạn cũng ậm, ừ ngộ nghĩnh cho qua.

Bước sang tuổi đi học, cắp sách tới trường, những lúc đùa giỡn, bạn bè và bạn thường đặt ra câu hỏi cho nhau "Nhiều khi tao không biết mình sinh ra để làm gì nữa đấy mày ạ?", rồi bạn bè lại bảo "Mày hỏi thế thì tao chịu, về hỏi ba mẹ mày ấy chứ tao thì sao mà biết, tao còn không biết tao sinh ra để làm gì chứ huống chi biết mày!". Câu trả lời vẫn là không biết. Có nhiều người có "tri thức" bảo rằng sinh ra để sống, thầy cô bảo rằng sinh ra để học tập, làm việc và cống hiến, rồi khi bước lên ngưỡng sinh viên, giảng viên lại bảo sinh ra để xác định con đường mình cần đi là gì và mình sẽ là ai trong cuộc sống này, mình có thành công hay không,..Rồi bạn cũng sẽ trả lời theo những ý kiến mà người khác đưa ra nhưng chưa bao giờ bạn tự trả lời thỏa đáng cho chính câu hỏi mà mình đặt ra.

Rồi khi bạn biết yêu, trái tim bạn biết rung động về người khác, bạn cũng sẽ hỏi " Tại sao chúng ta sinh ra là để đến với nhau?" hay "Tại sao anh/em lại yêu em/anh mà không phải một người khác nhỉ?". Rất nhiều điều phải không ạ? Dĩ nhiên khi yêu chắc hẳn người yêu của bạn sẽ cũng lại trả lời " Anh/em cũng không biết nữa, chỉ yêu thôi chứ không có lí do" hay" Đừng hỏi câu hỏi đó mà hãy nhìn vào mắt của anh/em." Một câu trả lời không chính xác những gì bạn muốn nhưng chắc chắn làm bạn hài lòng. Tiếp đó biến cố xảy ra giữa bạn với người yêu khi tình yêu đã "đậm sâu" hay đã kết thành vợ chồng. Bạn và người yêu cãi vả, giận hờn rồi cũng sẽ hỏi nhau "Tại sao trời sinh ra đều bắt tôi phải lấy anh/em, thật là bất công?" Rồi mọi câu trả lời đều là im lặng vì chỉ cần một sự biện chứng của người này thì sẽ có sự phản biện của người còn lại. Mâu thuẫn đã bị dập tắt. Và đến cuối cùng, bạn cũng cho qua mọi chuyện hoặc chấm dứt tình yêu và lại bắt đầu tình yêu mới. Sự việc cứ tuần hoàn và bạn vẫn chưa trả lời cho chính mình.

Và khi bạn già đi, chuẩn bị kết thúc và bắt đầu một cuộc sống mới theo niềm tin của bạn. Dĩ nhiên bạn sẽ đặt tiếp câu hỏi cho cuộc đời của mình, nhưng lúc này không còn là câu hỏi "Bạn sinh ra để làm gì?" mà sẽ là hàng loạt câu hỏi gắn liền với kí ức trong bạn "Tại sao hồi ấy mình như thế này, như thế kia?", "Tại sao lúc đó mình lại có những điều dại dột như thế?", "Tại sao lúc đó, mình không làm như thế này mà làm như thế kia thì sẽ tôt biết bao?" "Tại sao, tại sao và tại sao?". Hàng loạt các câu hỏi tại sao bạn cứ tự đặt ra sau bao năm trải đời, tích góp trải nghiệm và kinh nghiệm để rồi ngẫm và rút ra kết luận cho đời mình. Tôi tin rằng, lúc đó, bạn đã tự trả lời và hiều cho bản thân của mình với câu hỏi "Bạn sinh ra để làm gì?" 

Bạn sinh ra để là bạn. Bạn không thể là bất kì người nào khác trong thế giới này. Cho dù bạn có là ai đi chăng nữa, thì bản thân bạn cũng sẽ hỏi và tự trả lời cho chính bản thân mình và đáp án nó vẫn là vậy vì mọi thứ luôn là tương đối và cuộc sống của bạn đã được thời gian- đơn vị tuyệt đối đo lường. Những lúc khi bạn khó khăn, yếu đuối, hay vinh quang, hạnh phúc, tất cả chỉ có chính bạn và thời gian hiểu rõ. Không ai có thể cảm nhận được bằng chính bản thân bạn. Nếu tôi nói như vậy thì bạn nghĩ rằng cuộc sống này mọi thứ đều đã tự định đoạt sẵn, vì thế có lẽ bạn nghĩ tôi đang khuyên bạn cứ để phó cho số phận? Hay bạn nghĩ rằng chính bản thân mình có thể thay đồi số phận của mình bằng những việc làm hiện hữu. Tôi không phủ nhận cũng không đồng ý với hai quan điểm trên. Bởi lẽ, cuộc sống là một vòng tuần hoàn, ngay cả khi bạn chết đi thì điều đó cũng có nghĩa là bạn chuẩn bị bước vào cuộc sống mới. Bạn khó khăn và muốn gục ngã, bạn nghĩ cứ để số phận quyết định, lúc đó bạn đang phó cho thời gian và không nghĩ đến khả năng của mình? Nhưng bạn biết đấy, bạn có thể thay đổi nó trong tuần hoàn thời gian kia mà, bạn có thể vực dậy bằng chính năng lực bản thân của bạn trong cái tuần hoàn thời gian đặt sẵn. Nó cũng giống như phương trình y=ax+b trong kế toán quản trị, phương pháp cực đại, cực tiểu với a là biến phí tượng trưng cho chính bản thân bạn, b là định phí giống như tuần hoàn thời gian, x là mức độ hoạt động trong quãng thời gian của bạn. Và cuối cùng bạn chỉ có thể giải quyết phương trình khi đáp án chính là bản thân bạn, khi bạn có thể trả lời tất cả các câu hỏi chỉ bằng một câu trả lời " Bạn sinh ra vì chính là bạn".

"Tôi chính là tôi chứ không phải ai khác!" Hãy sống vì bạn là bạn mà không phải ai khác bạn nhé! Vì thời gian sẽ đo lường cho cho bạn kết quả cực đại khi bạn chính là bạn đấy! Và lúc này đây, tôi cũng đang làm công việc, đang suy ngẫm những điều giản đơn ai cũng biết và cũng hiểu nhưng ít ai chia sẻ ra ngoài như tôi. Đơn giản thôi! Vì tôi là chính tôi!

9 tháng 11 2017

Đó là động tác chuẩn bị bắn súng đó

9 tháng 11 2017

c​â​y súng

11 tháng 7 2023

Câu 1: Bạn đưa khổ thơ lên nhe:")

Câu 2:

Biện pháp tu từ so sánh có tác dụng về:

- Miêu tả: làm giàu giá trị gợi hình dáng miếng cau khô như thế nào từ đó câu thơ thêm hấp dẫn, mạch lạc, có sự liên kết chặt chẽ với nhau.

- Biểu cảm: thể hiện nên tình cảm người con thấu hiểu nỗi cực khó, nhọc nhằn, vất vả làm việc của người Mẹ. Đồng thời bộc lộ rõ sự chân thành, thương xót của tác giả dành cho Mẹ; qua đó truyền đến người đọc tâm trạng xúc động nghẹn ngào.